Lần đầu Thương Vị Vãn thể hiện sự yếu đuối, nhưng vẫn dùng câu hỏi đẩy kéo.
Cô chỉ hỏi không chắc chắn, để đáp án cho Trình Khuyết.
Thực ra, cô không biết anh có đến không.
Nhưng cô đang đánh cược.
Cược rằng tối nay Trình Khuyết đã hứng thú với cô.
Dù là thể xác hay tinh thần.
Hoặc chỉ là thể xác.
Dù sao, anh đã phát điên cả tối, cho cô xem bầu trời vô tận, ngân hà rực rỡ, ôm cô chặt đến thế.
Thương Vị Vãn tin anh sẽ đến.
Chiếc Porsche dừng trước cổng biệt thự nhà họ Chu, tài xế đến nhận chìa khóa đi đỗ xe.
Chu Duyệt Tề khoác tay cô xuống xe, Thương Vị Vãn liếc về phía cổng.
Đêm đen tĩnh lặng, xung quanh lộng lẫy như cung điện, mà cô vẫn lạc lõng như cô bé Lọ Lem lạc vào hoàng cung.
Trình Khuyết không xuất hiện như hẹn, cũng không trả lời tin nhắn.
Lúc ở trong xe, Chu Lãng trò chuyện với Chu Duyệt Tề, cô giả vờ bận công việc, nhìn chằm chằm điện thoại.
Lúc xuống xe, Chu Lãng hỏi cô có cần lấy máy tính không, nhìn điện thoại lâu hại mắt.
Cô lắc đầu: “Không sao, tôi xong việc rồi.”
Cô xác định Trình Khuyết sẽ không đến.
Không biết vì lý do gì.
Cô không đoán được tâm tư anh, cũng không nắm bắt được anh.
Chính xác hơn, trong mọi mối quan hệ tình cảm, cô không thể nắm bắt đối phương.
Nên cô thấy quan hệ thân mật sẽ rất phiền.
Người từ nhỏ thiếu sự quan tâm và yêu thương như cô, không thể dẫn dắt trong quan hệ thân mật.
Dù có làm, cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-gio-dem-co-thoi-dung-yen/2980382/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.