Trong lòng Diệp Cuồng Ca thấp thỏm bất an, lần trước y đã quá nóng giận, trực tiếp cùng Mục Tử Minh đoạn tuyệt quan hệ. Giữa tình thế ngàn cân treo sợi tóc này mà đắc tội với đối phương, rõ ràng không phải lựa chọn sáng suốt.
Mấy ngày nay, mặc dù y không ra ngoài, thế nhưng vẫn biết được tin đồn vẫn đang làm náo loạn trong thành. Lý phủ đã sụp đổ, thế nhưng không ai biết được nguyên nhân, mỗi người một ý.
Diệp Cuồng Ca biết có bản lãnh như thế này nhất định là Mục Tử Minh, nhưng đối phương vì sao không để lộ bản thân, lẽ nào hắn còn mục đích khác? Diệp Cuồng Ca trong lòng mơ hồ bất an, xem ra hắn phải quét sạch Diệp các mới hả lòng hả dạ.
Trong Lý phủ, Mục Tử Minh thu hồi bàn chân đang giẫm lên đầu Lý Như Vân. Kẻ kia đã chết, biểu tình kinh hãi cứng nhắc trên mặt, từ đó có thấy biết gã đã gặp chuyện kinh hãi nhường nào, mới chết không nhắm mắt như thế.
“Kéo ra ngoài, đốt cùng những kẻ kia.”
“Tuân lệnh, phủ chủ” Nam tử mặc áo đen đứng bên cạnh liền cầm chân Lý Như Vân, lôi gã ra bên ngoài.
Mục Tử minh ngồi xuống ghế, từ lồng ngực lấy ra một túi gấm có ngọc ấn bên trong. Đây là Diệp Cuồng Ca đưa cho hắn từ rất lâu về trước. Hắn dựa vào đây mới tìm lại được thuộc hạ bị phân tán của Mục phủ. Sau đó mới phát triển lớn mạnh như ngày hôm nay.
Hiện tại kẻ thù đã quét sạch, địa bàn kinh doanh của Mục phủ cũng được thu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-nhu-cuong-ca/398238/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.