Nguyên Gia Dật kinh ngạc nhìn chiếc túi trong tay Bạc Thận Ngôn, cả hai chiếc tai gấu lấp ló ở bên trong túi.
Cậu kéo kéo chiếc áo mới, vẻ mặt có chút lo lắng giơ hai tay ra nhận, đôi mắt hơi nhướng lên như chờ ý kiến của Bạc Thận Ngôn, thấy hắn gật đầu mới nhẹ nhàng mở ra.
"Là Shellie này."
Nhìn chiếc nơ bướm đằng sau đầu của gấu bông, Nguyên Gia Dật bật cười thành tiếng, bỏ cái túi lên ghế, ôm thân hình to lớn của gấu Shellie, kích động nhìn Bạc Thận Ngôn.
Cậu không biết tại sao Bạc Thận Ngôn lại biết cậu thích gấu bông, còn nghĩ là do ai đó không cần, Bạc Thận Ngôn thấy lãng phí nên mang về cho cậu.
Nhưng chỉ như vậy thôi cũng khiến cậu vô cùng hạnh phúc.
"...Ờ, cái này....Tôi không biết."
Bạc Thận Ngôn quay mặt đi chỗ khác, màu đỏ lan đến cả vành tai.
Nhân viên bán hàng nói với hắn...các bạn nữ rất thích mẫu này, chắc chắn bạn gái của hắn cũng thích.
Hắn đã trả lời thế nào?
"Không phải bạn gái, là vợ của tôi."
Bạc Thận Ngôn xấu hổ đến mức nóng cả mặt, chỉ muốn tìm một cái lỗ mà chui thôi.
Lúc đó hắn nghĩ gì mà lại trả lời ngang nhiên đến vậy?
"Tôi đói rồi, tôi muốn ăn cơm."
Bạc Thận Ngôn ép bản thân dừng ngay những suy nghĩ đó, vẻ mặt lạnh lùng nói với Nguyên Gia Dật.
Nguyên Gia Dật nhận được quần áo và đồ chơi mới đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-thu-uoc/1072075/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.