Sau khi Bạc Thận Ngôn rời khỏi bệnh viện, trong lòng biết rõ mấy ngày nay hắn không tới công ty nên công việc cần xử lý đã chất thành núi, nhưng một giây không nhìn thấy Nguyên Gia Dật, hắn liền lo lắng đến không chịu được.
Gọi vào số máy kia không biết bao nhiêu lần, chưa bao giờ Bạc Thận Ngôn cảm thấy mình bất lực đến vậy.
Phó tổng giám đốc không thể xử lý những công việc vượt cấp, chỉ có thể gọi cầu cứu hắn, hy vọng hắn mau quay về giải quyết.
Trách nhiệm không cho phép Bạc Thận Ngôn bỏ bê công việc, hắn luôn tự nhủ với bản thân rằng khả năng cao Nguyên Gia Dật sẽ quay về căn nhà thuê kia, cầu xin cậu nếu quay lại đó nhất định phải gọi cho hắn, để hắn có thể đứng trước mặt cậu nói lời xin lỗi.
Quay về công ty làm việc liên tục mười mấy tiếng, Bạc Thận Ngôn chỉ kịp ăn mấy món ăn nhanh, lại tiếp tục cắm đầu vào làm việc.
Có vẻ Bạc Thận Dung luôn nắm rõ mọi hành động của hắn, trong mấy ngày hắn đi vắng, y đã nhanh chóng tận dụng số vốn mà Bạc Khang cho, cố tình mua lại những quản lý cấp cao trong nội bộ Bạc thị, sau đó cố gắng đạt được thanh lý và sáp nhập thông qua việc thay thế vốn và vốn chủ sở hữu, với mục đích niêm yếu cửa sau.
Vài nhân viên cấp cao bị bức tranh "tươi đẹp" của Bạc Thận Dung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-thu-uoc/528667/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.