Nguyên Gia Dật bị y nắm cổ tay, vẻ mặt không hề bất ngờ lắm, nhìn qua giống như đã đoán được sẽ có việc này.
Ôn Cách còn đang muốn thừa nước đục thả câu, muốn men theo cổ tay để nắm lấy những ngón tay xinh đẹp kia, nhưng Nguyên Gia Dật lại nhẹ nhàng nắm tay lại, rút tay ra.
Giọng điệu của cậu đầy bình tĩnh, "Ôn tiên sinh, tôi tôn trọng vì anh lớn hơn tôi mấy tuổi, những lời vô lễ tôi sẽ không nói, anh về cẩn thận."
Nói xong, Nguyên Gia Dật giúp y mở cửa, trưng ra dáng vẻ mời về.
Ôn Cách đưa tay cầm tay nắm cửa, nhẹ nhàng đóng lại.
Nguyên Gia Dật nhìn y với đôi mắt đề phòng, hơi lùi về phía sau nửa bước, dựa người vào tường, "Ôn tiên sinh, anh không đánh lại tôi đâu?"
"Xin lỗi."
Tay Ôn Cách dừng ở chốt cửa, cúi đầu xin lỗi.
Nguyên Gia Dật nhìn y.
"Tự nhiên lại coi cậu....Thành kiểu người trong suy nghĩ của tôi."
Nhìn ánh mắt của Ôn Cách, Nguyên Gia Dật có thể cảm nhận được sự thành khẩn trong lời nói của y.
Cậu xoay người đi vào trong phòng, cầm theo cái bát cười cười, "Nhận ra thì tốt rồi."
"Vậy nên, rất xin lỗi."
Ai sẽ quan tâm mấy việc vặt linh tinh này chứ.
Ôn Cách thở dài, "Tôi thật sự rất thích cậu, tôi thừa nhận ban đầu chỉ có ham muốn về mặt thể xác, nhưng bây giờ..."
Nguyên Gia Dật đưa lưng về phía y, bắt đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-thu-uoc/528703/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.