Nguyên Gia Dật nghe thấy tiếng thì quay người lại nhìn, cái chổi đang cầm trong tay cũng xoay theo cậu, đầu chổi trùng hợp quẹt vào đầu của người vừa gọi.
Hôm nay cửa hàng có chương trình siêu khuyến mại, cây chổi lớn nhất giá chỉ còn 18 tệ 99 đồng (~65.000VND),đương nhiên Nguyên Gia Dật sẽ không chịu bỏ lỡ, quyết tâm lấy cái lớn nhất.
Cái đầu chổi to đùng kia che gần hết mặt người phía sau, khiến cậu không nhận ra đó là ai.
Thấy bản thân lại gây chuyện, Nguyên Gia Dật vội vàng nói xin lỗi, hạ đầu chổi khỏi mặt người kia, "Xin lỗi, xin lỗi, thật ngại quá, tay tôi cầm nhiều đồ quá nên không xác định được phương hướng chính xác."
Gọi được cả tên của cậu, chắc sẽ không chấp nhặt cậu mấy chuyện như vậy?
Trong lòng nghĩ vậy, ánh mắt cậu đã nhìn thấy gương mặt của người đàn ông phía sau.
Đôi mắt cậu ánh lên sự kinh ngạc, sau đó nở nụ cười, "Ôn tiên sinh?"
Mái tóc chải chuốt của Ôn Cách bị cái chổi trong tay Nguyên Gia Dật quẹt rối bung, nhưng y vẫn nở nụ cười thoải mái, giơ tay tùy tiện vuốt lại vài cái, "Tôi cứ tưởng là người giống người, không ngờ là cậu thật."
Nguyên Gia Dật gãi gãi sau gáy, cảm thấy xấu hổ, nhìn dáng vẻ của Ôn Cách giống như muốn nói chuyện một lúc cho nên chủ động lùi ra sau để người khác thanh toán trước, "Ôn tiên sinh, thật ngại quá, do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-thu-uoc/528704/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.