Giọng Chu Tuấn run lẩy bẩy, vang vọng khắp khu vực trò chơi: "Cô em, cô nhất định phải nhìn cho kỹ đấy..." Trúng ba trên năm quả không phải việc gì khó, nếu có người cố tình chơi xấu thì người ngồi trên tấm ván gỗ chắc chắn sẽ chết.
Đó cũng là lý do tại sao anh ta phải tìm mọi cách để ký kết khế ước với người khác. Nếu không dù trước đó có nói hay đến đâu, chỉ cần đối phương đổi ý, anh ta vẫn sẽ là cá nằm trên thớt mặc người xâu xé.
Mạc Tiểu Nghiêu không mấy để tâm đến tiếng kêu la thảm thiết của Chu Tuấn, cô ước chừng trọng lượng quả bóng trong tay, cố ý ném về phía cách mục tiêu xa tít mù khơi.
Trước ánh mắt của cả hai, quả cầu nhỏ bay về phía ngoài sân chơi, sau đó, ngay khi Chu Tuấn vừa định thở phào nhẹ nhõm, nó đột nhiên vẽ một đường cong kỳ dị trên không trung, dùng tốc độ còn nhanh hơn trước đập mạnh vào bia bắn đầu tiên.
Bia bắn đổ rạp.
Chu Tuấn cảm giác tấm ván gỗ chìm xuống, suýt chút nữa thì tè ra quần.
"Cô em! Đừng! Bà cô ơi! Tôi cầu xin cô, cẩn thận một chút!"
"Tôi ném ra xa rồi mà." Mạc Tiểu Nghiêu bất đắc dĩ giải thích: "Anh cũng thấy đấy, là quả cầu tự bay về đó thôi."
Quả bóng thứ hai cũng tự động nhảy vào tay cô, lần này cô không dám dùng quá nhiều lực, tiếp tục nhắm vào phía ngoài sân chơi, nhẹ nhàng ném quả cầu trong tay ra.
Kết quả vẫn như cũ, đường cong kỳ dị lại xuất hiện, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-thuyen-tan-the-lesliya/2859549/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.