Sau một hồi trút giận, cuối cùng Mạnh Đan Dương cũng bình tĩnh lại, phớt lờ Đậu Vọng và Tang Tử Thạch bên cạnh, chuyên tâm thảo luận với Khương Yển và Mạc Tiểu Nghiêu về những việc cần làm tiếp theo.
"Chiếu thư của Hoàng Hậu Đen có thể đáp ứng một yêu cầu của người dùng, điều kiện tiên quyết là không trái với quy tắc." Mạnh Đan Dương chia sẻ thông tin của mình: "Ví dụ như đổi thuyền, điều này không trái với quy tắc. Theo như tư liệu tôi tìm được, hình như cũng không thể xung đột với suy nghĩ của chúa tể Cõi Âm. Có nghĩa là, cô không thể dùng chiếu thư để tiêu diệt "ai đó", cũng không thể dùng chiếu thư để thu thập "sức mạnh"... Tôi nói vậy, mọi người hiểu chứ?"
Khương Yển gật đầu, Mạc Tiểu Nghiêu hỏi thẳng: "Vậy nếu để đồng đội của tôi đồng loạt rời khỏi màn chơi thì sao?"
Mạnh Đan Dương nghiêm túc nhìn Mạc Tiểu Nghiêu, gật đầu đáp lại: "Điều này có thể, được phép an toàn rút lui khỏi màn chơi một lần nhưng cô chắc chắn muốn làm vậy?"
Mạc Tiểu Nghiêu hỏi lại: "Tại sao không? Đừng quên, cô em gái Mạnh Đan Thu của anh cũng là một trong số những người đồng đội của tôi, chẳng phải anh muốn cứu cô ấy à?"
Vẻ bực bội thoáng qua trên mặt Mạnh Đan Dương: "Đương nhiên là tôi muốn cứu em ấy, nhưng bây giờ mọi chuyện đã thành ra thế này rồi, cho dù có cứu được em ấy ra thì sao? Phải sống chui sống lủi qua từng màn chơi à? Không bằng nhân lúc em ấy chỉ bị nhốt chưa gặp nguy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-thuyen-tan-the-lesliya/2859684/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.