Chỉ thấy ở lối đi từ lầu hai xuống khu vực khán đài lầu một, một cánh cửa phòng VIP mở ra, một Alpha ăn mặc bảnh bao, mặc vest và đeo cà vạt bước ra. Vị thư ký Trình thường xuyên có những phát biểu quan trọng trên tin tức chính thức này sau khi ra ngoài, trước tiên cung kính đứng chờ ở vị trí bên phải, ngay sau đó, một Alpha cấp S bước ra.
— Sân đấu hoàn toàn im phăng phắc
Toàn bộ sân đấu đứng dậy, Lương Thế Kinh từ từ bước xuống bậc thang.
Anh đi đến bên cạnh Omega và Alpha nhỏ, bàn tay nhẹ nhàng ấn xuống ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, cùng lúc khán giả ngồi xuống, anh ngồi bên cạnh Omega, liếc nhìn khu vực thi đấu bị vệ sĩ bao vây, sau khi thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Omega, “Đến đây tôi xem.”
Ôn Ngôn theo phản xạ bật vòng cổ.
“Đông người thế này, mở cái gì mà mở?” Lương Thế Kinh tắt nó đi cho cậu.
Cảm giác như bị hàng ngàn người nhìn chằm chằm đồng thời ập đến… Ôn Ngôn vội vàng đưa cả người cả quần áo Lương Vọng Hữu cho Lương Thế Kinh, lồng ngực vừa mới đỏ ửng của Lương Vọng Hữu bây giờ đã trở nên tím bầm, Lương Thế Kinh liếc qua hai cái, nói, “Đưa người đến đây.”
Trình Trác tiến lên.
Mười mấy giây sau, Dung Căng và con của cậu ta được đưa đến, đứa trẻ thì không sao, chỉ là sắc mặt của Dung Căng đã không thể dùng từ khó coi để hình dung. Ôn Ngôn không chắc Lương Thế Kinh đến lúc nào và đã biết bao nhiêu chuyện,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-uy-nhu-yeu-bao-ho-dich-nhan/2928793/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.