Trong đêm tĩnh mịch, ngoại trừ vài tiếng chó sủa xa xa, chỉ còn lại âm thanh của thiên nhiên.
Đột nhiên rời xa trần thế ồn ào náo động, Hứa Ngật Xuyên còn chưa quen lắm, nhưng ngủ an ổn hơn so với tưởng tượng.
Không phải tiếng đồng hồ báo thức đánh thức anh mà là tiếng gà gáy.
Không khí tràn ngập mùi cỏ xanh thoang thoảng, anh nghiên cứu lộ trình chạy bộ buổi sáng dọc theo con đường ven ruộng rồi trở lại sân, chống đẩy mấy chục cái mới hoàn thành bài tập.
Trong phòng bếp đầy đủ nồi chảo, nhưng anh lại không có hứng thú nấu nướng lắm, nhớ tới bánh bao Kỷ Nghiêu Vũ tặng mình tối qua, vỗ nhẹ vết đất trên đó, vẫn có thể ăn được, hương vị thơm ngon đến lạ thường.
Trường tiểu học Tây Liễu chỉ cách nơi ở của anh vài trăm mét nên việc ra vào lớp rất thuận tiện, lúc này đã có những tốp học sinh băng qua sương sớm để đến trường.
Từ nhỏ Hứa Ngật Xuyên lớn lên trong thành phố, biết thôn Tây Liễu nghèo khó nhưng không ngờ lại nghèo đến mức này, đều nói xây dựng nông thôn mới xã hội chủ nghĩa, công trình hy vọng gì đó, xuống nông thôn xóa đói giảm nghèo hình như không liên quan gì đến nơi này.
Trường tiểu học Tây Liễu là trường tiểu học duy nhất trong thôn, phòng học chỉ có ba gian, giáo viên ngoại trừ Hứa Ngật Xuyên còn có hai nông dân địa phương, không ít trẻ em năm giờ sáng đã xuất phát, băng qua nhiều ngọn núi và mương nước để đến trường.
Hai ba mươi đôi mắt đen như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-tre-hoang-da-mieu-no/574609/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.