Lúc Hứa Ngật Xuyên tới thôn Tây Liễu đã là mười giờ tối. Chỉ trong một ngày đi ba phương tiện giao thông khác nhau, mất gần mười tiếng, cuối cùng cũng đến được vùng nông thôn nhỏ xa xôi phía tây này.
Mới từ chiếc xe buýt nhỏ ọp ẹp sắp đổ xuống, đã bị một nhóm thôn dân chất phác mặt xám mày tro vây quanh.
Tuy rằng hàng năm đều nghênh đón giáo viên hỗ trợ giảng dạy, nhưng đây là lần đầu tiên gặp được một người thành phố tuấn tú như Hứa Ngật Xuyên, tất cả mọi người đều nhiệt tình trước nay chưa từng có, đặc biệt là goá phụ Vương ở đầu thôn, nào bưng nào xách, từng đồ từng đồ đưa lên tay Hứa Ngật Xuyên.
Hứa Ngật Xuyên bôn ba một ngày, chẳng còn chút tinh thần nào, lần này bị bao vây như thưởng thức quốc bảo lại càng phiền não hơn. Nhưng anh mới đến, cũng không làm mất hứng thú của thôn dân nhiệt tình, anh kéo một nụ cười cứng ngắc, tiếp nhận lễ gặp mặt của mọi người.
Trong đám đông có một cụ già sáu mươi xanh xao vàng vọt đi tới, kích động cầm tay Hứa Ngật Xuyên: "Thầy Hứa, cuối cùng thầy cũng tới rồi, tôi là trưởng thôn Tây Liễu, Lưu Thủ Tài.”
Nhìn móng tay trưởng thôn đen sì, huyệt thái dương của Hứa Ngật Xuyên nhảy thình thịch hai cái, anh nhẹ nhàng nắm chặt rồi len lén rút tay về, "Chào trưởng thôn.”
Hứa Ngật Xuyên lại chào hỏi từng thôn dân một, nói vài lời khách sáo với nhau, nhưng thời gian đã khuya, mọi người xem xong náo nhiệt cũng giải tán.
Trưởng thôn Lưu nhận lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-tre-hoang-da-mieu-no/574610/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.