Than càng trữ càng đầy, nhanh chóng chất cao như núi, nhà họ Đổng càng ngày càng nghèo, tiền nợ lương công nhân cũng càng ngày càng nhiều, dường như không cầm cự được nữa rồi. Nhưng nếu lúc này từ bỏ, với khoản nợ đó, nhà họ Đổng có làm thuê cả đời cũng không trả hết được. Đâm lao thì phải theo lao, không quay đầu được nữa. May mà anh cả và em út vẫn còn chút tiếng tăm trong giới, sau cùng không thể không sống dựa vào chút tiền vay mượn – khoản nợ ngày càng lớn, lần này nếu thua lỗ, không những phá sản mà tính mạng e rằng cũng không giữ.
Đúng lúc công nhân khai thác than nửa năm làm việc không lương, bãi công bỏ việc, mà chủ nợ lại không chịu cho họ vay tiền nữa, thì giá than tăng vọt, tốc độ tăng chóng mặt, còn nhanh hơn cả đợt rớt giá năm xưa.
Kiên nhẫn, nhẫn nhịn, dù đi vay tiền cũng phải kiên nhẫn, cuối cùng đống than chất cao như núi bán đi với giá gấp mười lần giá ban đầu, nhà họ Đổng kiếm được món tiền lớn đầu tiên.
Những ngày sau này mọi chuyện bắt đầu thuận lợi hơn. Muốn người có người, muốn tiền có tiền, tài sản của họ Đổng tăng lên vùn vụt như bóng bay được bơm hơi, liên tiếp mua hết mỏ than này tới mỏ than khác, quy hoạch hết mỏ than này tới mỏ than khác, đồng thời giá than vẫn tiếp tục tăng cao.
Cậu út cũng đã hơn hai mươi tuổi, theo tục lệ địa phương cũng đã đến tuổi cưới vợ. Ông bố phân chia tài sản cho ba cậu con trai.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-vao-hoi-am-cua-em/1330380/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.