Lấy ví dụ đi. Đối với loại bánh ú đậu đỏ mứt táo đơn giản nhất, một trăm cái bánh ú cần khoảng năm cân rưỡi gạo nếp, hai cân mứt táo, mứt táo có bỏ thêm đường nên giá hơi đắt, một cân tới 32 văn, tính ra chi phí là 97 văn, mà giá bán sỉ một xâu bánh ú đậu đỏ mứt táo là 150 văn, như vậy cứ một trăm cái bánh ú sẽ thu được 53 văn! Trừ đi tiền công 10 văn, còn lại 43 văn! Chi phí làm bánh ú lòng đỏ trứng cao hơn một chút, dù sao giá một quả trứng vịt đã 2 văn, trừ đi tiền công, bản thân nàng vẫn có thể kiếm được 57 văn! Bánh ú thịt tưởng chừng không lời nhiều nhưng trên thực tế lại có lợi nhuận cao nhất, chủ yếu tốn nhiều thời gian, bởi vì phải hầm thịt với một ít gia vị cho đến khi chín kỹ, nhưng gia vị không phải thứ đắt đỏ, trong thôn khắp nơi đều có củi, cho dù mua cũng không tốn bao nhiêu tiền. Một trăm cái bánh ú thịt sau khi trừ đi tiền công, nàng có thể kiếm được ít nhất 200 văn! Càng không cần phải nói tới bánh ú đặc biệt! Cho nên, sao nàng có thể không trả nổi tiền công chứ? "Thẩm thẩm cứ việc yên tâm, tiền công gói bánh ú sẽ được trả theo ngày. Sau này mỗi tối con sẽ qua lấy bánh, có bao nhiêu tính bấy nhiêu, tuyệt đối sẽ không tính thiếu, cũng tuyệt đối không có chuyện không trả tiền công." Tống Anh nghiêm túc bảo đảm với Tiêu thị Tam phòng. Tiêu thị nghe vậy thì vui mừng khôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-vao-lam-ruong-ta-co-gia-tai-bac-trieu/2393043/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.