Lúc ra ngoài, vị đại nhân này mang theo không ít đồ, trong đó có một hộ vệ lấy từ trong túi ra không ít gia vị, thậm chí hành, gừng, tỏi đều được chuẩn bị xong từ trước. Về thức ăn, ngoại trừ gà rừng bắt được trên đường thì còn có một ít thịt khô và bánh nướng. Tống Anh đều nhận lấy. Dao phay hạ xuống, nhanh chóng cắt gà rừng đã được làm thịt thành miếng vừa ăn, cho nước cốt gia vị và mỡ vào xào thơm rồi cho gà rừng vào, đảo đều để thịt gà được thấm màu, nêm thêm chút gia vị, chỉ trong chốc lát, mùi thơm đã bốc lên. Thịt gà rừng này tươi ngon, đến khi hầm gần chín thì cho củ cải trắng của mình đã cắt miếng vào, mùi vị lập tức thơm ngon hơn. Trong lúc hầm gà, Tống Anh đi dạo xung quanh một vòng. Tuy thôn Thạch Đầu không có ruộng nước nhưng cũng không quá khô hạn, cho nên ven đường cũng có không ít rau dại. Hái một mớ về, cho người rửa sạch rồi xào với thịt khô cho thơm. Tống Anh thích ăn uống, lại một thân một mình, chỉ có thể tự làm, hương vị đương nhiên không thể nào sánh bằng những đầu bếp cao cấp, nhưng chắc chắn cũng không quá tệ. Bánh nướng đặt cạnh nồi được nước hầm gà nóng hổi làm mềm. Không bao lâu sau, tất cả cùng ăn cơm. Có điều, Tống Anh cứ tưởng hai con gà rừng là mọi người cùng nhau ăn, đến khi động đũa mới biết các hộ vệ ăn lương khô bình thường, còn hai con gà này dành riêng cho vị đại nhân kia, ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-vao-lam-ruong-ta-co-gia-tai-bac-trieu/2415419/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.