Tôn Nhị nương nói liên tục khiến Tống Anh và Ngưu Đại Lực nghe xong đều ngây người. Tống Anh cũng không thể không cảm thán rằng những người mà Tôn Nhị nương giới thiệu quả thực đều không tệ! Còn có một tiểu địa chủ ở thôn gần đó, trong nhà có một trăm mẫu ruộng tốt, gả qua đó chính là làm đương gia thái thái. Đương nhiên, người kia cũng vì nghe nói Ngưu Đại Lực là người giỏi làm ruộng nên mới đặc biệt cầu thân... Dung mạo của Ngưu Đại Lực cũng khá ổn, là một tiểu cô nương xinh xắn, đáng yêu. Đáng tiếc... con người và yêu quái khác biệt! Nhưng nếu Ngưu Đại Lực cảm thấy làm người không tệ, thật sự muốn tìm một nam nhân để gả cho thì nàng cũng không ngăn cản. Nàng không phải đạo sĩ trảm yêu trừ ma, quản nhiều như vậy làm gì? "Ta nói nhiều như vậy... Ngưu cô nương có vừa ý ai không? Không có cũng không sao, ngươi cứ chọn trước rồi về nhà bàn bạc kỹ lưỡng với tỷ tỷ ngươi. Hai ngày nữa ta lại đến." Nói xong, người này rời đi nhanh như một ngọn gió. "Đại tỷ, ta, ta, vậy mà lần này ta không còn bị người khác ghét bỏ nữa rồi?" Ngưu Đại Lực cảm thấy không thể tưởng tượng nổi! Trước đây, khi nàng ấy đi tìm việc, đi đến đâu cũng bị người ta mắng chửi đến đó. Tuy rằng sức lực lớn nhưng ai cũng cảm thấy nàng ấy vô dụng. Tống Anh cười cười: "Vậy ngươi suy nghĩ cho kỹ đi, nếu thật sự xem trọng nam nhân nào thì ta cho ngươi của hồi môn, đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-vao-lam-ruong-ta-co-gia-tai-bac-trieu/2595339/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.