Khe nứt đen kịt dần mở rộng, từ trong đó rơi ra từng mảnh vỡ màu đen. Không gian này thoạt nhìn có vẻ bình thường, nhưng chỉ cần bước vào, lập tức sẽ bị cơn bão không gian dữ dội tấn công.
Bên cạnh Tử Thần xuất hiện một quầng sáng trắng, bao bọc lấy người trong lòng y. Y ôm chặt Tiêu Tịch, bước vào khe nứt không gian.
Giây tiếp theo, bọn họ xuất hiện trong ký túc xá cá nhân của Tiêu Tịch. Hệ thống đã đánh giá được tình trạng hiện tại của hắn, vì vậy tạm thời mở quyền truy cập phòng cho Tử Thần, cho phép y bước vào mà không cần sự đồng ý của hắn.
Người đàn ông sải bước vào trong, đưa mắt quan sát căn phòng. Không gian không quá nhỏ, nội thất chỉ có vài món đơn giản, phong cách bài trí gọn gàng nhưng lại mang sắc thái ấm áp nhẹ nhàng. Cách sắp xếp đồ đạc rất hợp lý, kết hợp thêm một vài món đồ trang trí nhỏ, khiến căn phòng không hề trống trải mà ngược lại còn toát lên chút hơi thở ấm áp.
Những món nội thất này là do ill mua cho Tiêu Tịch. Hắn vốn chẳng bận tâm đ ến chuyện này, chỉ cần sạch sẽ gọn gàng là đủ. Nhưng trí tuệ nhân tạo tận tâm kia vẫn cố gắng sắp xếp nơi ở của chủ nhân sao cho thoải mái nhất.
Tử Thần đặt người trong lòng xuống giường, vốn định xoay người rời đi, nhưng cánh tay kim loại của y lại bị người trên giường nắm chặt. Tiêu Tịch đang trong cơn mê man, giấc ngủ rõ ràng chẳng hề yên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-vao-to-tinh-thong-quan-tro-choi-chet-choc/2806534/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.