"Quốc khố bị trộm—"
"Quốc khố bị trộm—"
Nửa đêm, lẽ ra hậu viện hoàng cung phải yên tĩnh và hòa bình, nhưng lại vang lên tiếng cảnh báo chói tai. Những thị vệ canh giữ hoàng cung bị đánh thức khỏi giấc mộng, vội vàng khoác giáp, nghe lệnh tập hợp rồi nhanh chóng đến kiểm tra tình hình.
“Đừng hoảng, nữ vương bệ hạ đến rồi!”
Những con sơn ca trên cây hoa hồng giật mình bay đi. Dưới tầng mây che phủ, nữ vương mặc thường phục chỉnh lại vương miện trên đầu, đưa mắt nhìn vị thị vệ trưởng trông coi quốc khố, lặng lẽ lắng nghe hắn thuật lại toàn bộ sự việc kỳ lạ mà không giấu diếm điều gì.
Quốc khố bị trộm, mất chút tài vật chỉ là chuyện nhỏ.
Vị trí quốc khố vốn nằm ở nơi bí mật trong hoàng cung, được tầng tầng thị vệ canh gác. Điều khiến nữ vương lạnh sống lưng hơn cả là kẻ trộm đê tiện ấy có thể lẻn vào quốc khố mà không ai hay biết, hơn nữa trước khi thành công còn gần như chẳng hề bị phát hiện. Vậy chẳng phải cũng có nghĩa là, hắn hoàn toàn có khả năng lẻn vào tẩm cung của nàng, lặng lẽ g**t ch*t nàng và tiểu công chúa hay sao?
Đây mới là điều nữ vương không thể dung thứ.
Chuyện nghiêm trọng như vậy xảy ra, cả hoàng cung đêm nay đừng mong được nghỉ ngơi nữa. Nhưng dù lục soát suốt cả đêm đến tận khi trời sáng, bọn họ vẫn không tìm được dù chỉ một sợi lông của tên trộm.
Sau khi kiểm kê và đối chiếu với danh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-vao-to-tinh-thong-quan-tro-choi-chet-choc/2808454/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.