Giếng Ký Ức... hóa ra là ý này. Đây là một cái giếng giam giữ toàn bộ ký ức của hắn.
Từ lúc bước chân vào kỳ thi này, hắn sẽ phải trải qua một lần nữa những điều mình từng trải qua.
Nhưng lần này, hắn không còn là người trong cuộc nữa.
Hắn chỉ có thể đứng ngoài lặng lẽ quan sát chính mình.
Tiêu Tịch đứng dưới chiếc đồng hồ ấy, và ngay lúc này, một "Tiêu Tịch khác" xuất hiện trong bóng tối.
Hắn đã quay lại khoảnh khắc vừa bước vào kỳ thi này.
Kim đồng hồ lại nhích thêm một nấc, ngay sau đó, Tiêu Tịch nhìn thấy mình quay về thời khắc cuối cùng của kỳ thi trước đó.
Người đàn ông với mái tóc trắng cắn lên cổ hắn, không biết là vô tình hay cố ý, lại vừa vặn cắn trúng một đóa hồng đỏ thắm rực rỡ.
Quỷ Tước.
Sau đó, Tiêu Tịch liền đứng từ góc nhìn của một người quan sát, xem lại quá trình của kỳ thi trước đó.
Không có gì khác biệt so với ký ức của hắn.
Có lẽ vì ký ức này chỉ là ký ức của riêng hắn, nên hắn không thể đứng quá xa bản thân trong ký ức được. Nếu không, hắn sẽ rơi vào dòng chảy hỗn loạn, nơi thân ảnh chỉ lấp loáng rồi ngưng trệ bất động.
Sau kỳ thi này, Tiêu Tịch lần theo mạch ký ức trở về học viện.
Tiếng "cách" vang lên liên tục bên tai hắn, mỗi lần vang lên, thời gian lại trôi về phía trước một chút.
Bằng cách này, toàn bộ những kỳ thi mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dua-vao-to-tinh-thong-quan-tro-choi-chet-choc/2808491/chuong-181-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.