Tuy vậy, Viên Phong cũng không phải hạng xoàng, nhanh chóng định thần.
Ánh mắt loé lên, miệng lẩm bẩm gì đó.
Thanh đao dưới tay bắt đầu rung lên.Lý Quý thấy vậy liền cảnh giác..“Lần này… đánh thật rồi….”.Vừa nghĩ vậy, bóng dáng Viên Phong chợt biến mất.Bên trên, sắc mặt Mặc Long liền đại biến..- Phùng huynh, tiểu tử này tốc độ sao lại…..Phùng Diêm Sâm gật đầu..- Không dấu gì Mặc huynh, Viên Phong cũng là một trong những đệ tử đặc biệt của ta..- Huyết Đao Kinh vốn lấy tĩnh chế động, lấy chậm mà chế nhanh.
Nhưng đứa nhỏ này dù luyện thành Huyết Đao Kinh nhưng lại đi ngược lại với đường lối này, chỉ chuyên chú tu luyện.....!tốc độ..Mặc Long nghe vậy không khỏi khen ngợi..- Không tệ..
không tệ… chả trách mà thanh đao của hắn có chút mỏng dài thế kia…..….
nếu có không gian phát triển… tiểu tử này sau ắt sẽ trở thành bậc tông sư..Nghe vậy, Phùng Diêm Sâm chỉ mỉm cười, gật đầu.
Chợt nhìn về phía Lý Quý có chút phức tạp..- Tiểu tử kia không dùng kiếm mà lại dùng châm….
Quả thật là kì lạ…..Ánh mắt Mặc Long có chút phức tạp..- Ta trước đây cũng không rõ vì sao hắn lại khăng khăng chọn châm làm vũ khí.
Nhưng đến giờ có thể thấy….
Phi châm rõ ràng điều khiển….Phùng Diêm Sâm tiếp lời..- Linh hoạt hơn kiếm…..Ông ta dừng lại một chút, sau đó nhíu mày..- Không chỉ linh hoạt… mà còn hiểm hóc hơn nhiều…..Lý Quý lúc này khuôn mặt vô cùng căng thẳng, chợt hắn thấy tiếng gió sau lưng truyền đến.
Ánh mắt loé lên, nhanh như chớp nhảy bật lên cao.
Cúi đầu nhìn xuống đã thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duc-tu-ky/1485789/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.