Nhưng Lý Quý lại như thấy trước chiêu thức, bàn chân khẽ đạp lên thân đao, mượn lực lui ra sau...Không biết qua bao lâu.Cũng chẳng biết đối ứng bao nhiêu chiêu, khuôn mặt Phùng Hi Bạch chợt hiện lên dị sắc..“Kì quái….Nhân Tiên tầng 2… làm sao có thể…”.“Tiểu tử này nhanh như sóc, năm lần bảy lượt thoát hiểm a…”.“Chẳng lẽ hắn thật sự… xuất chúng như vậy…”.Phùng Hi Bạch thoáng đình chỉ, tay cầm Bả Phì Đao nhìn về Lý Quý chăm chú, hệt như đang tìm điểm yếu của hắn vậy...Bất ngờ...Cả Tú Thư lẫn Phùng Hi Bạch đều nghe thấy giọng Mặc Long trong đầu..“ Tú Thư… phối hợp một chút… đây là chuyện hệ trọng “.“ Lý Quý có chút bất thường….
Phùng nhi… đừng áp chế ở Nhân Tiên tầng 2 nữa… nâng dần tu vi lên….”.Nghe vậy, ánh mắt Phùng Hi Bạch chợt loé.Nếu như người nói là Phùng Diêm Sâm, hắn chưa chắc sẽ làm theo.
Nhưng đây lại chính miệng Mặc Long phân phó.Khuôn mặt hắn cười gằn.
Bên trong đan điền, linh lực vô thanh vô thức từ từ tích tụ trở lại… nâng lên Nhân Tiên tầng 3… khuôn mặt Phùng Hi Bạch có chút suy tư, cũng không đình chỉ.Không lâu sau, linh lực áp súc đã trở thành Nhân Tiên tầng 4.Lúc này Phùng Hi Bạch mới có chút hài lòng.Việc Phùng Hi Bạch cởi bỏ áp chế, ngoài Mặc Long, Phùng Diêm Sâm và Tú Thư ra… còn một người biết nữa…..Chính là Lý Quý...Xuyên suốt trận đấu, Lý Quý luôn duy trì Hắc Nhãn quan sát các luồng khí cũng như cách phát lực của Phùng Hi Bạch… chính vì vậy, hắn mới có thể thoải mái né tránh các chiêu thức hiểm hóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duc-tu-ky/1485791/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.