Trong hành lang vọng lại những tiếng động khác.
Với thân phận hôm nay của Hạ Ngưỡng, nếu bị người khác nhìn thấy cô đang dây dưa với anh chắc chắn sẽ rất xấu hổ.
Cô cuống quýt tránh né anh, vội vàng đi về phía phòng bao, lướt qua Trợ lý Cừu – người mà cô đã gặp vài lần – nhưng không có ý định chào hỏi.
Đoạn Tiêu không cản lại, anh dùng đầu lưỡi khẽ li.ếm môi, hồi tưởng lại mùi vị mềm mại của đôi môi kia.
Chàng trai lùi về sau hai bước theo lực đẩy của cô, anh dựa vào tường, tay rút ra một gói thuốc Bá Lạc Môn từ trong túi quần.
Chàng trai rũ mắt xuống, khẽ cắn đầu điếu thuốc. Hạt nổ bạc hà bị cắn vỡ mang đến cảm giác mát lạnh lan tỏa trong khoang miệng.
Cùng với tiếng “Cạch” của bật lửa, ngọn lửa màu cam chiếu sáng cặp lông mày mỏng.
Làn khói trắng xanh bay lên, lơ lửng trong không khí.
Lúc nhìn thấy anh, bước chân Trợ lý Cừu khựng lại rồi quay đầu rời đi.
Một lúc sau, anh ấy quay lại với một túi đá y tế để chườm mặt cho anh.
Đoạn Tiêu tựa đầu vào tường, mắt nhắm hờ: “Người đàn ông đó là ai vậy?”
“Chung Cập Nguy?” Trợ lý Cừu thoáng nhìn vẻ mặt thản nhiên của anh, cung cấp thông tin chi tiết mà anh ấy nắm được. “Là tổng giám đốc của Tập đoàn Quang Năng Tinh Chung, chuyên sản xuất bảng đỡ và bộ biến tần. Hai năm trước, công ty phát triển không mấy thuận lợi. Cậu cũng biết mà, năm đó khủng hoảng tài chính xảy ra, nghe nói nợ nần chồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-chan-mua-ha-tuoc-nhi/2005812/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.