Từ trước đến nay, Chu Khải luôn là một người cẩn thận.
Bởi vì lo lắng điện thoại bị nghe trộm, cho nên cố ý chuẩn bị một bộ dụng cụ chuyển đổi giọng nói, tìm một số điện thoại chưa chứng thực để phòng bị cho bất kỳ tình huống nào.
Cho nên, ngoại trừ Chu Khải thì không ai có thể biết cái số này.
“Chu Khải, cậu tin tưởng tớ, tớ thật sự không ó lừa cậu.
”“Tớ tin tưởng cậu.
” Chu Khải không có tiếp tục đi nữa.
“Cậu làm sao lại không tin? Tớ phải làm thế nào thì cậu mới…”Lâm Nhất kịp phản ứng lại, nghi hoặc nhìn Chu Khải, “Cái gì? Cậu tin tớ? Cậu tin tưởng tớ đơn giản như vậy sao?”“Đây cũng là khả năng của cậu.
” Chu Khải nói.
“Khả năng.
” Lâm Nhất không hiểu ra sao, “Là ý gì?”“Tớ cũng không rõ ràng lắm.
” Chu Khải đáp, “Những người bị quái vật nuôi thì có xác suất sẽ tiến hoá ra một chút năng lực đặc thù.
”“Có lẽ ông trời thấy con người đáng thương, ban cho chúng ta năng lực để cùng quái vật chiến đấu.
”“Chỉ là, năng lực này của cậu… nghe có chút gân gà.
”Đối với những giảng giải của Chu Khải thì Lâm Nhất có chút đồng ý.
Nếu như đúng như những gì Chu Khải nói, thì vào lúc Lâm Nhất bị giết liền có thể trở lại quá khứ, có thể thấy Lâm Nhất như là bất tử, thế nhưng lực lượng của hắn có hạn, dù có thể lập tức trở về quá khứ, cho nên cũng không thế thay đổi cái gì.
“Nếu như cậu biết có năng lực…” Lâm Nhất nghĩ nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-chay-o-day-khap-noi-dau-la-quai-vat/2249692/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.