"Đội trưởng Diêm." Người mới Tiểu Điềm nhìn về phía Diêm Tự, "Anh có ý tưởng gì không?"
Câu trả lời tiêu chuẩn cho bài toán 1+1 chỉ có một, nhưng nếu như vậy, người duy nhất sống sót là người đầu tiên trả lời. Tiểu Điềm cảm thấy không đến mức toàn diệt, chắc chắn phải có cơ hội xoay chuyển.
Diêm Tự cười, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Nghĩ cái gì thì nói thẳng, không cần hỏi tôi."
Tiểu Điềm ngẩn người, xoay lại nói: "1+1 không có đơn vị đi kèm, nên tôi nghĩ bài này không có đáp án chuẩn. Mọi đáp án phù hợp với 1+1 đều được, chỉ cần chúng ta không lặp lại là được."
Mọi người ngẫm nghĩ, nghe có vẻ đúng.
Không ai phản đối, bởi vì chỉ có thể thử như vậy.
Trong lúc mọi người thảo luận sôi nổi về việc 1+1 có thể bằng gì và cách không lặp lại đáp án, Lâm Gia quay lưng đi tới cầu thang.
Sự xuất hiện đột ngột của viện trưởng đã làm chậm trễ kế hoạch của cậu. Giờ viện trưởng đi rồi, cậu có cơ hội đi tìm cặp vợ chồng. Chỉ thiếu một chút nữa là xong nước súp, hơn nữa độ nguy hiểm của cặp vợ chồng không cao nên không cần thiết hợp tác với Diêm Tự.
Nhưng ngoài dự đoán, Lâm Gia nghe thấy tiếng Diêm Tự gọi mình ở phía sau: "Này, Lâm Gia."
Giọng rất lớn, cơ mà không phải không thể ngó lơ. Ai dè ngay sau đó, tiếng bước chân tiến lại gần.
Diêm Tự theo sát, dừng lại cách Lâm Gia nửa mét. Lâm Gia đã bước xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hoi-du-ngu/2708892/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.