"Thế, nên hỏi người cá câu gì đây...?
Giữa lúc mọi người nghĩ mà sợ, Tiểu Điềm mở miệng lẩm bẩm.
Cô đang tự hỏi mình. Họ đã mất khá nhiều thời gian trong tòa nhà bệnh viện, đặt câu hỏi cho người cá tuy nguy hiểm nhưng không thể không hỏi, vì nó là chìa khóa để thúc đẩy tiến độ và tìm ra nước súp.
Nhưng nên hỏi người cá cái gì nhỉ?
"Cô ấy" trong nước mì chắc chắn nguy hiểm, họ không thể hỏi trực tiếp. Nhưng manh mối tồn tại trong tòa nhà bệnh viện chỉ có phòng VIP ở tầng ba. Tiểu Điềm biết làm rõ thứ trong phòng bệnh là điều then chốt hiện tại, tuy nhiên phòng bệnh bị khóa chặt và không có cửa sổ, họ không biết trong phòng bệnh có gì, muốn đặt câu hỏi cho người cá để tiếp cận phòng bệnh cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Tiếu Dao tưởng Tiểu Điềm đang hỏi mình, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Hỏi xem đây là bệnh viện gì đi."
Câu trả lời của hắn thu hút vài ánh nhìn.
Tiểu Điềm nhìn Tiếu Dao với vẻ không hiểu lắm.
Tiếu Dao nhìn lại mấy ánh mắt, trong số đó không có Lâm Gia và Diêm Tự. Hắn phát hiện Diêm Tự đang quan sát Lâm Gia mà không thèm che giấu.
Nhìn thẳng như vậy thật không lịch sự, theo hiểu biết của Tiếu Dao về Lâm Gia, hắn cho rằng Lâm Gia sẽ nói ra những lời lạnh băng.
Nhưng khi phát hiện ánh mắt của Diêm Tự, Lâm Gia chỉ nhẹ nhàng đối diện với Diêm Tự một giây, rồi cúi đầu vuốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hoi-du-ngu/2708902/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.