Lâm Gia tắt màn hình đồng hồ điện thoại, tiết kiệm lượng pin không còn nhiều.
Từ quan tài gỗ đào đi theo xích sắt đã được năm, sáu phút nhưng vẫn chưa thấy điểm cuối.
Toàn bộ không gian im ắng, chỉ có tiếng đế giày Lâm Gia chạm mặt đất. Mèo níu vai Lâm Gia, "Lâm Gia..."
Lâm Gia nhấc mèo từ trên vai xuống, nhưng không vứt xuống đất mà ôm vào trong lòng.
Mèo đang sợ hãi. Động vật thường có bản năng sợ hãi những loài lớn hơn mình, đặc biệt là thứ ở cuối xích sắt. Thậm chí thứ đó có thể khiến người ta mắc chứng sợ vật thể khổng lồ.
Rồng.
Quan tài gỗ đào, chín chuỗi xích gắn vào quan tài gỗ đào, ngay lập tức làm Lâm Gia liên tưởng đến đến câu: (chín con rồng kéo quan tài).
Rồng là sinh vật sống trong truyền thuyết, nghe thì không sao, nhưng nhìn thấy tận mắt thì sẽ có tâm thái khác.
Giống như 'Diệp Công hiếu long', dù ông có vẽ hình rồng trên xà nhà, cột trụ, cửa sổ, quần áo và đồ dùng, dù yêu thích rồng tới mức nào, nhưng khi rồng thực sự xuất hiện, ông vẫn sợ đến nỗi hồn bay phách lạc.
Mèo liên tưởng đến hình tượng của rồng, run rẩy nói: "Có phải phía đầu kia của xích thực sự là...?"
Chữ "rồng" bị Lâm Gia chặn lại trong cổ họng mèo. Cậu nhàn nhạt: "Không nói từ đó ra, có lẽ sẽ không phải."
Lâm Gia không nghĩ rằng 'rồng' ở đầu bên kia là vật sống, nếu không xích sắt sẽ không tĩnh mịch như này. Với sức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-hoi-du-ngu/2708941/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.