"Tinh Tử, sinh nhật vui vẻ", "Tinh Tử, noel này cùng anh đi xem phim đi", "Em có thể tin tưởng anh", "Anh muốn ở bên em cả đời", "Em lại bỏ bữa nữa rồi.
Phải ăn uống đầy đủ chứ", "Làm sao lại bị thương thế này", "Mấy công việc nặng nhọc đó sau này đừng làm nữa.
Anh nuôi em là được", "Trời lạnh như vậy còn ở đây phát cái gì chứ? Mặc vào rồi vào trong nghỉ ngơi đi, để anh phát cho", "Hôm nay em rất đẹp", "Anh thích em nhất", .........
Những thước phim kí ức chậm rãi chạy trong đầu tôi.
Giọng nói quen thuộc, trầm ấm của Khuynh Thần như vang vọng bên tai.
Những ôn nhu, dịu dàng đó đã từng chỉ thuộc về mình tôi a.
Tôi cuộn tròn trên giường, kéo chăn trùm kín người mệt mỏi muốn ngủ đi nhưng lại không được.
Bỗng cửa phòng mở ra
"Uống sữa cho ấm người này"
Anh vẫn chưa thay bộ vest tại bữa tiệc, tay cầm một ly sữa ấm đặt lên đầu tủ bên cạnh giường.
Ra là anh căn bản không định tới bữa tiệc, nhưng đột nhiên tâm trạng thập phần bất ổn cùng lo lắng nên trực tiếp mượn một chiếc du thuyền của bạn tới đó.
Tôi lười biếng ngồi dậy, gạt hết những suy nghĩ vô dụng, ngu ngốc ra ngoài.
Tôi cầm lấy ly sữa.
Ly sữa ấm nóng đặt trong tay thật dễ chịu.
Tôi nói với anh:
- Anh, ngày mai chúng ta tới công ty...!sẽ rất bận rộn.
Em xin lỗi...!đã gây phiền phức.
Nếu tôi không cố chấp muốn tới tiệc sinh nhật.
Nếu tôi không ra ngoài boong tàu.
Nếu tôi không ở cùng An Nhiên.
Nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-khoc-minh-khong-phai-nu-chinh/2028132/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.