Chu Kỳ Nhạc nhất thời không nói gì.
Đêm xuân hơi se lạnh, hắn thu lại "Thanh Nhai", ngồi xuống bên cạnh Chu Nam Tiện: "Thập Tam, ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi, ngươi cùng Tô Thời Vũ này, thật sự giống như tin đồn bên ngoài nói sao?"
Chu Nam Tiện tuy chưa từng tự mình nghe qua cái gọi là tin đồn, nhưng nghĩ cũng biết là nói hắn có tình cảm nam sắc, cùng Ngự Sử trong triều có tư tình.
Hắn nghĩ một chút nói: "Tô Thời Vũ nghĩ thế nào ta không quan tâm, nhưng những năm nay trừ nàng ra, ta quả thật chưa từng động lòng với người khác."
Chu Kỳ Nhạc nói: "Vậy ngươi cũng không nên vì hắn mà không nạp phi, không thành gia. Phụ hoàng từ trước đến nay sủng ngươi nhất, người nếu biết việc này, nổi giận là nhỏ, tổn thương thân thể là lớn."
Chu Nam Tiện hỏi: "Thân thể phụ hoàng còn tốt không?"
"Đã là lúc ngủ nhiều, lúc tỉnh rất ít rồi." Chu Kỳ Nhạc nói, "Cho dù tỉnh lại cũng mê man. Ta hôm qua đi thăm người, nghe Y chính nói, người những ngày này thỉnh thoảng tỉnh lại, chỉ gọi vài tiếng khuê danh của mẫu hậu, sau đó mở mắt chờ một lát, thấy mẫu hậu không đến, liền lại ngủ thiếp đi."
Hắn nói đến đây, thở dài một tiếng, cuối cùng thỏa hiệp: "Cũng được, ngày mai là tiết Thanh Minh, Thất ca không có trong cung, ta cho người sắp xếp một chút, sai hai tên Ưng Dương Vệ hộ tống ngươi đi Minh Hoa Cung." Lại nói, "Tô Thời Vũ hiện đã thăng nhiệm Thị lang Hình Bộ, có thể đến tẩm điện của phụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-luc-gap-mua-khong-ngot-tram-tieu-chi/2727148/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.