Edit: Gà Say Sữa
Vừa trở lại phòng chưa được bao lâu, quản sự đã tới, trong tay cầm một bộ đồ tang
“Thiếu phu nhân.” – Thần sắc hắn dè dặt – “Phu nhân căn dặn tiểu nhân đưa đồ tang tới.”
Ta ôm A Mịch, nhìn bộ đồ để trên khay, chắc là vừa mới làm xong, viền vải sô gai đâm vào mắt ta có chút chói mắt. Áo sô gai, lần trước khi ta mặc nó lên người là lúc Phó thị diệt tộc.
“Để xuống đi.” – Ta nói.
Quản sự vâng một tiếng, đặt xuống rồi thi lễ với ta lui ra ngoài.
“Phu nhân.” – A Nguyên đi tới, viền mắt đỏ ửng – “Đại công tử, Tứ công tử cùng mấy vị đường công tử đều chưa tìm thấy thi thể, tại sao lại vội vàng làm tang sự như vậy? Còn Nhị công tử lại muốn phu nhân theo ngài ta tới doanh trại, thế này…”
Ta lắc đầu với A Nguyên, tỏ ý không cần nói nhiều.
“Đem thư này giao cho Lý quản sự.” – Ta đem một tờ giấy giao cho A Nguyên.
A Nguyên nhận lấy, nhìn một chút, thần sắc biến đổi.
“Điều tra hành tung của Lữ Chinh?” – A Nguyên hạ thấp giọng nói – “Ý của phu nhân là…”
Ta nói – “Tin tức truyền về đều là do người này nói, vẫn nên nghe ngóng rõ ràng mới được.”
“Còn cả… Mã Khuê?” – Âm thanh của A Nguyên nhẹ như hơi thở – “Phu nhân muốn rời đi?”
“Dù sao cũng nên sớm chuẩn bị trước đường lui.” – Ta nhẹ giọng nói.
Trong thư, ta nhờ Lý Thượng kiểm tra chút tiền bạc có thể mang đi, cũng mời đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-ngu-thu-nien/1038814/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.