Ngay lúc đó, một giọng nữ dễ nghe vang lên bên cạnh Thẩm Phồn Tinh, sau đó đôi tay trắng nõn thon dài duỗi ra chỉ vào vật cô đang cầm trên tay.
Thẩm Phồn Tinh nhíu lại lông mày, trong mắt hiện lên khí lạnh không tốt.Quả nhiên, cô ngẩng đầu liền thấy ba cô gái ăn mặc tinh xảo đứng bên cạnh cô.
Đôi tay vừa chỉ đồ trong tay Thẩm Phồn Tinh chính là Thẩm Thiên Nhu.Mà Thẩm Thiên Nhu sau khi nhìn thấy ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Thẩm Phồn Tinh thì không khỏi giật mình sợ hãi lùi về sau.
Khuôn mặt của cô ta tái nhợt, nhát gan gọi một tiếng, “Chị ơi.”Thẩm Phồn Tinh nhìn cô ta diễn trò, đáy mắt càng lạnh hơn.
Lâm Phỉ Phỉ đứng một bên đột nhiên tiến lên chắn trước mặt Thẩm Thiên Nhu, dáng vẻ hung hăng như gà mẹ bảo vệ con.“Cô muốn làm gì!?”Thẩm Phồn Tinh không để ý, đóng chiếc hộp trong tay lại, đưa cho người bán hàng, thản nhiên nói, “Làm phiền gói lại giúp tôi.”
Mà một cô gái còn lại trong ba người kia, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết là một trong số vô vàn bạn thân của Thẩm Thiên Nhu.
Lúc này cô ta thấy vậy cũng bật cười một tiếng mở miệng châm chọc, “Vị hôn phu còn không có, cô mua trang sức tình nhân làm gì cơ chứ!? Còn chưa chịu đối mặt với thực tế sao, chẳng nhẽ cô muốn mua để níu kéo Tô Hằng ư!?”Lâm Phỉ Phỉ nghe xong cũng phì cười một tiếng, “Ha ha ha, cười chết tôi rồi.
Anh họ yêu Thiên Nhu như vậy, làm sao có thể cùng cô nối lại tình xưa? Tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-nhao-bac-tien-sinh/1932980/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.