Chương 72: Gọi mẹ Chuyển ngữ: Cực Phẩm Tư Quân chỉ cười, im lặng mặc cho cậu bóp. Hình như từ lúc cậu bắt đầu nói muốn phải thẳng thắn thành khẩn trong tất cả mọi chuyện, người này cứ như đèn xách tay được thoa đầu, chợt sáng bừng lên. Hạ Du Châu cầm bánh kẹp lên cắn một cái, mùi vị lại ngon ngoài ý muốn, nhìn Tư Quân đang ăn từng miếng từng miếng: "Bây giờ anh còn ăn bữa sáng của con người nữa à?" Cậu cũng là gần đây mới biết được, bữa sáng của loại phương Tây không phải là đồ ăn của loài người, chỉ cần uống một bình máu thôi. Năm đó học lớp tự chọn y học sinh sản, cậu đưa cho Tư Quân mấy cái bánh bao kia, thật ra cũng chẳng cần thiết... "Quen rồi." Tư Quân ăn xong miếng cuối cùng, mở bình máu nai ra từ từ uống. Về phần nguồn gốc của thói quen này là từ đâu thì không nói cũng hiểu. Ngay cả thứ tự dùng cơm thế này, cũng là bởi vì Hạ Du Châu nói để bụng rỗng uống sữa tươi thì không tốt, khăng khăng muốn hắn ăn bánh trước rồi mới uống gì đó. Hạ Du Châu ngượng ngùng sờ mũi một cái: "Hồi bé em cũng không ăn sáng, là bác sĩ Thuỷ yêu cầu. Bà ấy nói, nếu muốn làm một con người bình thường thì nên hưởng thụ hết mỹ vị nhân gian, ăn thiếu một bữa thôi cũng là một tổn thất lớn." Người ở chung lâu với ai đó, sẽ lây nhiễm thói quen của đối phương. Bản thân bác sĩ Thuỷ không phải là huyết tộc, sinh hoạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-rang-thanh-danh/2878179/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.