Sáng hôm sau , cả gia đình tụ họp ở phòng bếp , Lam Phương mỉm cười nhìn Thiên Ân .
- Tiểu bảo bối , cổ áo con chưa ngay này !- Lam Phương bước tới
- Vâng..mami à..sau này đừng gọi con với sến như thế ..người con sởn ra ốc rồi này !- Thiên Ân nói
- Thằng nhóc này ..nhớ vào trường hướng dẫn cho Linh Đan và Khải Nguyên rõ chưa ? - Lam Phương nói
- Vâng ..thưa mẹ đại nhân !- Thiên Ân nói
Lam Phương khẽ xoa đầu Thiên Ân mỉm cười , Hạo Nhiên nhìn Lam Phương ,cảm giác trong lòng dâng lên như Lam Phương là mẹ cậu vậy , nhìn cách Lam Phương âu yếm chăm lo cho Thiên Ân mà ghen tỵ , họ mới là một gia đình thật sự còn cậu là kẻ ngoài thôi , lắc đầu chán nản xóa bỏ ý nghĩ đó. Bỗng Lam Phương quay sang nhìn Hạo Nhiên , rồi tiến tới .
- Hạo Nhiên..áo của con cũng chưa ngay này !- Lam Phương nói
- Vâng..vâng ..con cám ơn !- Hạo Nhiên nói
Lam Phương mỉm cười xoa đầu cậu .
- Thôi ..các con mau ra xe đi ! Kẻo trễ học !- Lam Phương nói
- Vâng..mama!- cả đám la lên chạy nhanh ra xe
Lam Phương nhìn mà khẽ cười , Vũ Phong bất ngờ từ đằng sau ôm lấy cô nói
- Vợ à ..em ra dáng nội trợ rồi đấy !
- Vũ..Vũ Phong..anh làm gì thế này ? Hừ.mau đi làm thôi !- Gương mặt của Lam Phương đỏ lên vội cầm túi xách đi theo bước ra xe
Vũ Phong khẽ cười nhìn cô rồi khoác chiếc áo khoác lên , bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dung-roi-xa-vi-em-lo-yeu-anh-mat-roi/90309/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.