Khiến Giang Hiểu không nhịn được mà rất muốn giơ tay nhéo, nhưng thời cơ không đúng.
Lúc này còn tiếp tục đụng vào, đây không phải đổ thêm dầu vào lửa sao?
Cho nên Giang Hiểu khẽ gật đầu, còn cố ý ngoáy ngoáy lỗ tai.
“Anh Giang, tôi hy vọng anh có thể hiểu, chúng ta trừ quan hệ vợ chồng trên giấy tờ pháp lý ra, thì không có bất cứ quan hệ gì khác, tiền của chúng ta độc lập, tôi cũng không hỏi cũng không cần một đồng tiền của anh, Thập Lý Xuân Phong là tài sản của tôi, Xuân Đào và Ngân Hạnh cũng là tôi trả lương.”
“Ý chính là em lo ăn lo ở?” Giang Hiểu mỉm cười nhìn cô.
“Lẽ nào không phải sao?” Hoa Ngọc Nhi tức giận hỏi ngược lại.
“Phải phải phải, sự thật chính là như vậy.”
“Cho nên anh đừng quá đáng được không, ít nhất nên tôn trọng một chút riêng tư của tôi.”
“Chẳng hạn như?” Lông mày của Giang Hiểu nhướn lên.
“Chẳng hạn như không được tùy tiện đụng vào đồ của tôi, vào phòng của tôi phải gõ cửa, trừ trước mặt mọi người, không được động chạm vào cơ thể của tôi… Tốt nhất không được quấy rầy bằng lời nói.”
“Đây… có chút cưỡng ép làm khó người khác nha, tôi hơn 20 tuổi, tuổi trẻ khí thịnh, bà xã em… lại xinh đẹp như hoa… em coi tôi là Liễu Hạ Huệ, ngồi trong lòng cũng không loạn sao?”
“Anh… lưu manh.” Hoa Ngọc Nhi cảm thấy thái độ này của anh có chút đùa giỡn.
“Được rồi, không đùa em nữa, em yên tâm, tôi biểu ý của em, cũng sẽ tôn trọng em.”
Nói xong,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-chong-nhu-y/1472522/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.