Một mùi khét lẹt xộc thẳng vào mũi, mùi cao su và xăng dầu cháy khét theo sau, cuối cùng mới thoang thoảng một mùi tanh tưởi, hỗn tạp, vừa ghê tởm vừa kỳ dị, mùi của "thịt". Không ai dám nghĩ sâu xa mùi "thịt" ấy rốt cuộc từ đâu mà ra.
Bởi lẽ, đây là một vụ tai nạn giao thông vô cùng thảm khốc. Chiếc xe ba gác điện bị nghiền nát hoàn toàn, chiếc xe buýt bốc cháy ngùn ngụt, giữa biển lửa, máu thịt văng tung tóe; còn chiếc Bentley gây tai nạn thì lật nghiêng một bên, trong xe chỉ có người tài xế được túi khí cứu sống.
Tiếng xe cứu thương và xe cứu hỏa vang lên xé tan màn đêm, tiếng la hét của người dân gần như không thể kiểm soát, khung cảnh xung quanh chìm trong hỗn loạn. Ánh đèn đường hắt xuống, ánh đèn xanh đỏ của xe cứu thương nhấp nháy liên tục, chiếu vào chiếc xe bán đồ ăn vặt bóng loáng. Như một điềm báo tử vong, lạnh lẽo và tàn nhẫn.
Giữa cảnh hỗn loạn đó, một đứa trẻ khoảng sáu bảy tuổi loạng choạng bò ra từ gầm chiếc xe bán đồ ăn vặt. Tịch Bối trông ngoan ngoãn hơn những đứa trẻ cùng tuổi. Khuôn mặt trắng trẻo, xinh xắn của cậu mang theo vẻ ngây thơ và khó hiểu, môi dưới bị cắn chặt, hàng mi cong vút ướt đẫm nước mắt. Cậu bé đứng đó, lạc lõng và đáng thương.
Mặc dù ba mẹ đã dặn Tịch Bối rằng khi người lớn không có ở nhà, con không được chạy lung tung. Nhưng bên ngoài tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, rất nhiều người vừa la hét vừa chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-dai-lao-co-chap-cung-chieu-tu-nho-den-lon/2697090/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.