Tần Tư Vũ khóc nhè cuối cùng cũng được ăn món Tiramisu mà cậu hằng mong ước, được món đồ ngọt siêu cấp ngon này dỗ dành thỏa thích.
Hơn nữa cậu long trọng tuyên bố, đồng chí Tịch Tiểu Bối từ nay về sau chính là thần tượng của cậu, nếu ai dám đối đầu với Tịch Bối, cậu nhất định là người thứ hai xông ra.
Về phần tại sao là người thứ hai...Bởi vì người thứ nhất nhất định phải là Tần Ý An.
Quản gia Cố nhìn Tần Tư Vũ mặt mũi tèm lem nước mắt, nhưng tâm trạng lại tốt lên, không nhịn được cười một chút, rồi lại nhìn về phía Tịch Bối đang cười tủm tỉm.
Tịch Bối thật sự là một mặt trời nhỏ. Vĩnh viễn nhiệt tình và rộng rãi đối diện với mỗi người cậu gặp, dù những người đó ban đầu có thái độ không tốt với cậu, cậu cũng không tức giận.
Bởi vì mặt trời sẽ không vì ghét một người mà không mọc lên.
Mặt trời vĩnh viễn rực rỡ.
Đừng nói là Tần Tư Vũ nghịch ngợm khó chiều này, thậm chí cả Tần Ý An độc miệng lạnh nhạt, đều coi Tịch Bối là bảo bối trong lòng, lời người khác nói có thể không nghe, nhưng lời Tịch Bối thì không thể không nghe.
Tần Tư Vũ lại muốn ăn thêm một chút Tiramisu, mắt trông mong nhìn Tịch Bối cầu xin, thậm chí còn cực kỳ mong đợi mà gọi “Bối ca ca”.
Tịch Bối mở cửa tủ lạnh nhìn một chút, ngoài phần của Tần Ý An thì không còn nhiều, cậu chỉ có thể lấy bớt phần của mình, vui vẻ đặt vào bát của Tần Tư Vũ: “Cho cậu!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-dai-lao-co-chap-cung-chieu-tu-nho-den-lon/2697107/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.