Sắc mặt Khiết Thần liền u ám, chỉ trong vài giây mà thay đổi đến lạ thường.
Vốn biết là cô sẽ phải uống thuốc nhưng cái cách cô nói sỗ sàng như vậy khiến anh cảm thấy rất khó chịu, nhưng vẫn phải cố kìm nén nói: "Phải, chúng ta không còn là con nít nên đừng giải quyết chuyện này theo tính cách trẻ con của em.
Nếu như cô Chu mà biết chuyện này, liệu có để em chịu thiệt như thế?"
Ninh Hi đương nhiên biết và hiểu chuyện.
Nếu như cha mẹ cô mà biết sớm muộn gì cũng bắt Khiết Thần phải chịu trách nhiệm nhưng vấn đề ở đây anh không yêu thương gì cô thì cớ gì có thể bắt anh kết hôn với cô.
Cô mỉm cười đáp: " Nếu anh không muốn, không ai có thể bắt anh phải làm gì cả, tôi cũng không ép anh còn về gia đình tôi, tôi sẽ tự giải quyết.
Tôi không muốn anh phải dính vào rắc rối chỉ vì tôi đâu, yên tâm"
Nói rồi Ninh Hi mở cửa đi ra luôn, cô sợ bản thân mình vài giây nữa sẽ khóc lóc van nài Khiết Thần kết hôn với cô nhưng vốn tình cảm không thể cưỡng cầu, cô cũng không muốn ép Khiết Thần.
Cái đau đớn nhất của Ninh Hi bây giờ chính là đang phân vân không biết nên chọn cái nào, cô một lòng muốn thoả mãn việc bên cạnh người mình yêu thương nhưng một lòng cũng muốn người cô yêu phải hạnh phúc.
Nếu Khiết Thần cưới cô chỉ vì trách nhiệm, vậy chút tình cảm cũng không có làm sao có thể bên nhau mãi được, sớm muộn cũng sẽ như cánh hoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-gap-lai-em/228716/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.