Bởi vì cuộc thi khảo đến nửa ngày, Cố Thập bát nương hai ngày nay không đi hiệu thuốc mà ở nhà bồi Tào thị. Sau hai ngày, một nhà cùng đến tìm Cố Hải, Bành Nhất CHâm mỏi mắt kiếm người
"Hải ca nhi, hải ca nhi." Hắn vẫy tay gọi, đẩy đám người hai bên ra, đem Cố Hải kéo qua tới.
Nhìn thấy sắc mặt nhi tử, Tào thị liền rớt nước mắt.
"Con của ta "
Cố Hải giữ vững tinh thần nhìn cả nhà cười.
Bành Nhất Châm thuận tay bắt mạch, cười ha hả nói: "Không sao, không sao, tinh thần mệt mỏi, ngủ một giấc liền hảo."
"Thiếu gia, làm bài như thế nào?" Linh Bảo quan tâm , hiếu kỳ hỏi.
Linh Nguyên mắng nàng hỏi đường đột, ở phía sau kéo nàng một chút.
"Rất tốt, rất tốt." Cố Hải nhìn nàng cười, "Linh Bảo làm bánh trứng gà ăn rất ngon, cám ơn."
Linh bảo không nghĩ đến hắn còn khen mình, cao hứng mắt cười tươi lên.
"Về nhà nói, về nhà nói." Cố Thập Bát nương cười nói, chiêu cả nhà lên xe ngựa đi, mọi người đi đường vô cùng náo nhiệt đi.
Cố Hải ngủ một ngày liền khôi phục như thường, xem sách, viết chữ, an tâm chờ yết bảng.
Trong lúc này đủ loại đủ kiểu tin tức tại lưu truyền, có người nói văn chương của ta được giám khảo đại nhân khen ngợi, thậm chí còn có người nói ta bị định án …....
Đương nhiên tin tức này đều do Linh bảo nghe tới, trong lúc Cố Thập Bát nương làm dược kể nàng nghe.
Cố Thập Bát nương nghe chỉ cười.
"Người đứng đầu không phải học sinh Chu..." Nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-huong-trung-sinh/649433/chuong-97-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.