- Thế nào…
Áo Cổ Tư Đô sợ hãi rống to một tiếng, trong đôi mắt mang theo kinh hãi, linh lực trong thân thể hắn liều lĩnh phun trào, trên hai tay hiện lên một đôi bao tay màu đen mạnh mẽ ngăn chặn công kích của Lôi Nặc.
- Oanh!
Trong tiếng oanh kích vang rền, thân thể Áo Cổ Tư Đô nặng nề văng ra, trong lực trùng kích cực lớn thổ hệ khải giáp trên người hắn xuất hiện từng đạo vết rạn, chật vật dừng lại trên hư không.
Một tia máu tươi trào ra từ khóe môi hắn, trong lần va chạm vừa rồi Áo Cổ Tư Đô đã bị thương nhẹ.
- Lôi Nặc, ngươi…ngươi làm sao có thể?
Áo Cổ Tư Đô nổi giận hét to, trong đôi mắt mang theo vẻ khó thể tin cùng kinh hãi.
Đối với Lôi Nặc, Áo Cổ Tư Đô vô cùng tinh tường, năm xưa Lôi Nặc chỉ là một hoàng linh sư đê cấp, tuyệt đối dễ dàng bị Áo Cổ Tư Đô chà đạp, mặc dù bốn năm trước hắn nghe nói Lôi Nặc đã thành đế linh sư đê cấp nhưng vẫn phải liên thủ cùng Kiệt Sâm mới đánh chết Đức Khắc Lôi gia tộc tộc trưởng đế linh sư trung cấp Lâm Đăng.
Trong những năm này Áo Cổ Tư Đô cũng từ đế linh sư trung cấp tấn thăng lên bát giai đỉnh phong, nhưng không ngờ trong lần giao phong vừa rồi với Lôi Nặc hắn rơi xuống hạ phong hơn nữa còn bị thương, điều này làm Áo Cổ Tư Đô cảm thấy khiếp sợ.
- Hừ!
Lôi Nặc lạnh lùng hừ một tiếng, thân thể bắn ra, cự kiếm trong tay hướng Áo Cổ Tư Đô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duoc-than/78759/chuong-1131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.