Chỉ thấy tiểu thái giám trước mắt, sắc mặt tái nhợt, trên vùng trán lộ rõ vẻ hoảng sợ cùng lo lắng.
Ánh mắt nhìn về phía hắn, càng không che dấu chút nào sự quan tâm.
Những giọt lệ trong veo thẳng tắp không ngừng chảy xuống trên hai gò má của hắn, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết lại càng xinh đẹp động lòng người. . .
Thấy vậy, trong lòng Huyền Lăng Thương thoáng chút rung động khó hiểu.
Không chỉ bởi vì tiểu thái giám này rơi nước mắt mà còn là do nước nước mắt ấy là vì hắn mà rơi. . .
Chính hắn rõ ràng nhất, từ nhỏ đã mang thân phận cao quý, ở ngoài mặt mọi người đối chuyện của hắn khắp nơi lo lắng, nhưng thật sự quan tâm hắn có được bao nhiêu người.
Nhưng hiện tại, tiểu thái giám trước mắt này, ánh mắt của hắn là chân thành như vậy, lo lắng, quan tâm, căng thẳng cùng sợ hãi.
Còn nữa từng chuỗi nước mắt trắng ngần long lanh sáng bóng kia, không chỉ lưu lại trên mặt hắn, mà còn là trong đầu của hắn. . .
Nghĩ tới đây, trong lòng Huyền Lăng Thương chợt rung động, phảng phất như có vật gì đấy, nhanh chóng mọc rễ trong lòng mình.
Chậm rãi vươn bàn tay cứng cáp thấy rõ khớp xương, nhẹ nhàng xoa trên khuôn mặt nhỏ bé kia.
Làm cho những giọt nước mắt long lanh kia chạm ngay trên đầu ngón tay của hắn, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy một hạt nước mắt này nóng rực giống như một đám lửa, khiến cả người hắn đều bốc cháy lên . . .
Ngay khi trong lòng Huyền Lăng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/2611889/chuong-183-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.