Không nghĩ tới, cây chủy thủ này, nhanh như vậy liền có công dụng.
Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là nhẹ nhàng gỡ bỏ đai lưng Bạch Thập Nhị, cởi ra toàn bộ y phục trên người hắn.
Vì sợ hãi chạm tới vết thương của Bạch Thập Nhị, tất cả động tác Đồng Nhạc Nhạc đều làm thật cẩn thận.
Sau khi giúp Bạch Thập Nhị cởi y phục trên người ra, Đồng Nhạc Nhạc đưa mắt quét một vòng. Đến lúc nhìn vào vai trái của Bạch Thập Nhị, không nhịn được lạnh toát sống lưng mà hít một hơi thật sâu.
Nàng mặc dù biết Bạch Thập Nhị trúng đoản tiễn, cũng không nghĩ rằng cây đoản tiễn này lại cắm sâu như vậy. Cơ hồ hai phần ba đều cắm ở trên vai Bạch Thập Nhị. Nếu như nàng muốn lấy ra đoản tiễn này, trước hết rạch bả vai bị thương của Bạch Thập Nhị, lại đưa tay vào trong rút ra.
Suy nghĩ chuyện này một chút, Đồng Nhạc Nhạc đều căng thẳng quá chừng.
Dù sao, loại chuyện này, nàng cho tới bây giờ cũng không có làm qua.
Hiện tại mới chỉ là suy nghĩ một chút, nàng đã sợ hết hồn hết vía.
Ngay lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghĩ, Bạch Thập Nhị vốn đang hôn mê, mí mắt đầu tiên là nhẹ nhàng run rẩy một phen, liền từ từ mở đôi mắt ra.
Sau khi phát hiện Bạch Thập Nhị tỉnh lại, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là vui vẻ, lập tức mở miệng hô nhỏ.
"Thập Nhị, ngươi rốt cuộc tỉnh! ?"
Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc đã nói, Bạch Thập Nhị đầu tiên là chuyển động đồng mâu một chút,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/2611911/chuong-190-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.