Chương 78
Một đêm này, Lạc Táp gần như không ngủ, gối đầu ướt hơn nửa, khi cho rằng bản thân đã khóc cạn nước mắt, lại nhớ đến lúc anh vừa đê tiện lại háo sắc gọi cô Lạc Lạc, nói cô không cho anh cảm giác an toàn, nước mắt lại bất giác trào ra.
Hơn 4 giờ sáng, cô đau đầu hoa mắt, nếu vẫn cứ như vậy thì con cô sẽ xảy ra vấn đề.
Cô gắng gượng chống ngồi dậy, đi toilet lấy khăn ấm đắp lên mắt đã sưng đỏ vì khóc, lại uống thêm nửa ly nước ấm.
Lại lần nữa trở về giường, cô cố gắng cưỡng bách chính mình đi vào giấc ngủ.
Gần tới 5 giờ sáng, cô mơ màng ngủ.
Không được bao lâu, lại bị ác mộng làm cho giật mình tỉnh giấc, cả người đều là mồ hôi lạnh, rốt cuộc không ngủ được.
Lục phủ ngũ tạng đều quặn đau.
Lạc Táp ngồi dậy dựa lên đầu giường, phát ngốc ngồi trong căn phòng tối.
Hình ảnh trực thăng lao rơi xuống biển cứ hiện lên trong đầu.
Lúc đó anh có sợ hãi không?
Có phải có rất nhiều lời muốn nói với cô?
Cô co hai chân lên, gục mặt xuống đầu gối, có thứ gì đó mặn chát chảy vào khóe miệng.
Anh nói cô không quấn anh, sớm biết sẽ như vậy, ngày chia tay hôm đó cô nhất định sẽ ôm anh làm nũng với anh.
Lạc Táp một lần nữa ngẩng đầu lên, cửa sổ trong phòng đã có ánh sáng.
Trời đã sáng rồi.
Hôm nay phải đi khám thai, vốn là ngày hôm nay đã cùng anh hẹn đi cùng nhau.
Cô lau nước mắt, đi rửa mặt.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-mot-chieu/377038/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.