Thẳng đến tối Triển Cảnh Nham vẫn chưa trở về, A Tài và Thổ Đậu ở phòng của y ăn bữa tối vô cùng phong phú, cuối cùng hai người đều dựa vào ghế, vuốt bụng phình. A Tài không khỏi cảm thán, cơm nhà quan gia không giống nhà mình, tùy tùy tiện tiện cũng đã năm món ăn một món súp.
“Ăn no không?” A Tài nhìn Thổ Đậu.
“Cách, hảo no bụng……” Thổ Đậu nấc một cái, nói.
“Ha ha……” Cái bụng tròn vo của nó, thật giống ‘Khoai tây’
“Sư phụ……”
“Ân?” Nhìn Thổ Đậu đột nhiên có chút quấn quýt, A Tài hỏi, “Làm sao vậy?”
“Khi nào chúng ta về nhà?” Ở đây đều là người xa lạ, nó không nhận ra, mặc dù có cơm ngon, nhưng nó vẫn cảm thấy trong nhà tốt hơn.
“…… Nếu sau này sư phụ không đi, sẽ ở đây, Thổ Đậu có ở cùng sư phụ không?” A Tài xoa đầu Thổ Đậu.
“…… Sư phụ đi đâu, Thổ Đậu đi đó……” So với cái khác, sư phụ quan trọng nhất.
Nghe thế, A Tài hận không thể ôm chặt Thổ Đậu vào lòng, có đồ đệ như vậy thật thỏa mãn.
Có lẽ vì dọn nhà một ngày, hai người trò chuyện trong chốc lát, Thổ Đậu đã ngáp liên tục, A Tài liền để Thổ Đậu đi ngủ sớm.
Ngủ quen giường, thay đổi nơi ngủ có chút không quen, nhưng có lẽ vì dọn nhà, A Tài nhìn gian phòng trống rỗng, cảm thấy lạ lẫm lại bực bội vô cớ.
Hắn gãi gãi đầu, sau đó lấy võng ra, tìm hai cây có khoảng cách phù hợp trong tiểu viện, treo lên.
Nhìn bầu trời đầy sao không khác với Cao gia,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-phap-y-xuyen-viet-thanh-ngo-tac/377924/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.