Dịch: Linh Dương Đầu Bò
Phương Thố chạy theo đường chạy trong trường hết vòng nọ đến vòng kia, đã tan học được một tiếng đồng hồ rồi, trường học dần trở nên yên tĩnh, ánh hoàng hôn chìm mất nửa sau tòa nhà đằng xa, nắng chiều nhuộm mảng trời đằng tây thành một bức tranh đẹp đẽ. Trong khu lớp học chỉ còn lẻ tẻ vài lớp còn sáng đèn.
Đằng xa có người gọi tên Phương Thố. Phương Thố dừng chân, kéo vạt áo phông lên lau mồ hôi, nheo mắt nhìn về phía tiếng gọi – là cô Lý chủ nhiệm lớp cậu, cô đang ngồi trên xe đạp, chắc là tan ca chuẩn bị về nhà, đi qua sân thể dục trông thấy cậu, nhớ ra cái gì nên dừng lại.
Phương Thố xách cái cặp để bên cạnh đường chạy khoác lên vai, chạy bước nhỏ đến trước mặt cô Lý, “Cô Lý.”
Cậu thiếu niên mười lăm tuổi cao gầy, thẳng tắp tựa cây bạch dương, làn da rám nắng màu nâu nhạt, tỏa ra hơi nóng tựa mặt trời, trên khuôn mặt vẫn còn chút non trẻ đầy mồ hôi, vẫn chưa có vẻ bồng bột mà tuổi này nên có. Cô Lý đã ba mấy tuổi rồi, một lòng hướng về sự nghiệp giáo dục, cô nhìn cậu trò giỏi của mình, nở nụ cười hiền hậu trên khuôn mặt luôn nghiêm nghị, “Phương Thố, chuyện đăng ký nguyện vọng cấp ba mà hôm trước cô nói với em ấy, em đã nói lại với phụ huynh chưa?”
Cậu bé lặng thinh một lát rồi ngẩng lên, nghiêm túc nói: “Cô ơi, em vẫn muốn đăng ký trường số 5.”
Cô Lý ngạc nhiên mở to mắt, “Vì sao?” Nhận ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-thanh/2333469/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.