Long Châu giống như bị thứ gì hấp dẫn, bay lên giữa không trung, nhanh chóng xoay tròn.
An Hoằng Hàn cách Long Châu gần nhất, phản ứng của hắn vô cùng nhanhchóng, nhìn thấy Long Châu gia tăng ánh sáng mãnh liệt, lập tức hai mắtnhắm nghiền, không để ánh sáng chiếu vào mắt.
Long Châu cấp tốc to lên, biến lớn gấp ba lần so với trước kia, lấy khíthế sét đánh không kịp bưng tai bắn về phía An Hoằng Hàn.
Tịch Tích Chi không biết từ lúc nào đã thích ứng với ánh sáng, mở mắtra, đập vào mắt là một màn kinh sợ như vậy, bị dọa đến mức lập tức muốnđi xô ngã An Hoằng Hàn. Nếu bị viên Long Châu lớn hơn một thước này đụng vào, đoán chừng cho dù là ai cũng không chịu nổi, huống chi không có ai biết uy lực Long Châu!
Tốc độ chuyển động của Long Châu cực nhanh, không đợi Tịch Tích Chi nhào qua, đảo mắt đã đến trước mắt An Hoằng Hàn.
Hình như nhận thấy được nguy hiểm, cặp mắt lạnh của An Hoằng Hàn thoáng mở ra.
Nhìn thấy Long Châu khác lúc nãy, An Hoằng Hàn theo bản năng muốn né tránh.
Nhưng tốc độ của hắn còn lâu mới sánh kịp với Long Châu, trong nháy mắt, Long Châu chạm vào lồng ngực An Hoằng Hàn.
Giống như bị khổ sở cực lớn, con ngươi An Hoằng Hàn lập tức trợn to, hai cánh tay cũng bị Long Châu khổng lồ va chạm mạnh, hai cánh tay đều bịchấn động.
Ánh sáng Long Châu so với vừa rồi càng thêm chói mắt, nhưng giờ khắcnày, Tịch Tích Chi không tiếp tục giơ tay lên che, chỉ là sững sờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-thu-thanh-phi/86466/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.