“Chị biết không, hiện tại ở nhà đang rất náo nhiệt, thật đáng tiếc vì chị không có ở nhà để mà tận mắt chiêm ngưỡng.”
“Vậy sao, có ai đến à?”
“Đúng vậy, một người chị quen biết.”
“Thật sao? Ai vậy?”
“Chính là cô em gái “hờ” Hoàng Mỹ Ngọc của chị á, cô ta lấy mĩ danh đến giúp đỡ mọi người thay chị đó.”
“…Vậy em đã làm gì?”
“Em á, tất nhiên là không làm gì, chỉ ân cần tiếp đãi cô ta như khách thôi, chị còn không hiểu em sao?”
“Chính vì quá hiểu em nên chị mới hỏi, Hoàng Mỹ Ngọc không phải là loại người em ghét nhất sao? Em có thể ngoan ngoãn tiếp đãi cô ta sao?”
“…A sao chị có thể nghi ngờ em gái dịu dàng dễ thương của mình như thế, lần này em thực sự không có làm gì mà, em chỉ ngồi trên ban công uống trà xem trò vui thôi, còn lại đều do anh hai làm hết á.”
“Diệp Vũ Thiên…Không phải lần này anh ấy về công tác sao, còn có thời gian đùa giỡn với em à?”
“Đó là anh hai em đó, chị còn không rõ bản lĩnh của anh ấy sao, chỉ cần là anh ấy muốn thì sẽ không bao giờ có cái gọi là vấn đề không giải quyết được cả, huống hồ chủ đích từ đầu của cô ta chính là nhắm vào anh ấy không phải sao, vì thế em với mẹ cũng chỉ thuận nước đẩy thuyền giúp cô ta thôi. Tất cả đều là do cô ta xui xẻo thôi, ai bảo cứ nhằm trúng lúc anh hai đang bực bội không có chỗ phát làm chi, thế là anh ấy cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duong-tinh-cuoc-song-hanh-phuc-cua-dieu-tuyet/912658/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.