Kinh thành có một tiệm quần áo rất đắt khách tên là “Tấn tài tấn lộc”, hôm nay tiệm làm ăn đắt hàng đến kỳ lạ.
Hỏi rõ nguyên nhân được biết cạnh bàn tiếp tân có thêm một chiêu bài sống.
Sáng sớm, khi tiệm vừa mở cửa, chiêu bài sống dẫn một cô nương trẻ mặc áo bông sặc sỡ, cả hai gặm bánh bao, xuất hiện trước cửa tiệm.
Lúc đó, y đang lim dim mắt, nghiêng người, dựa vào bàn lễ tân, thỉnh thoảng uể oải ngáp vài cái. Chiếc áo bào ống tay rộng màu xanh lam được làm từ chính tiệm này, đường viền ngọc vạt áo làm rất cẩn thận, độc đáo, chiếc đai eo to bản nền trắng vân chữ phúc làm lộ rõ cái eo nhỏ của y, ngoài chiếc áo bào là chiếc áo khoác mỏng như cánh ve, đai thắt nút lỏng, cả kiểu để hơi phanh ngực cũng tinh tế như chỉ dành riêng cho bộ đồ này.
Y nói, y tên là Vật cát tường.
Một lát sau, cô nương đi cùng Vật cát tường cởi bỏ bộ đồ vải bông cổ quái, thay vào đó là một bộ áo màu đỏ, nhún nhảy xuất hiện trước mắt y.
“Bộ này màu không hợp với nàng, đổi bộ khác.” Y rướn mày, bình luận.
Vậy là các màn kịch cách nhau vài phút cứ diễn đi diễn lại.
“Màu tím trầm quá, đổi!”
“Kiểu này ai thiết kế vậy, xấu quá, đổi tiếp!”
“Kiểu này nhu mì quá, nàng không hợp!”
“Trông ngây thơ quá, nàng mặc trông phản cảm.”
…
Cuối cùng, thấy cô nương kia toát cả mồ hôi, sắp nản lòng, chủ tiệm mới nói: “Vật cát tường, hay để cô nương đây thử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/duyen-troi-dinh/2341224/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.