Nghiêm Đường đến cục cảnh sát đúng giờ. Trước khi bước vào, Nghiêm Đường xuất trình giấy tờ và trình bày nguyên nhân tới, sau đó một nữ cảnh sát khoảng ba mươi tuổi đứng lên vẫy tay với anh.
“Đứa bé đã ở cục cảnh sát được một tuần.” Nữ cảnh sát vừa dẫn đường vừa nói, “Vốn đã để thằng bé quay về căn nhà cũ của ba mẹ nhưng năng lực trí tuệ có chút vấn đề, gần như không thể tự sinh hoạt. May là bên chúng tôi có một nữ cảnh sát trẻ không yên tâm, một tuần trước ghé qua thăm hỏi, thằng bé mới không chết đói.”
Nữ cảnh sát hiểu mối quan hệ giữa Nghiêm Đường và Ngải Bảo, không có huyết thống, kể cả là bà con xa cũng không phải.
“Đứa bé này ấy mà, không khóc không làm loạn, rất dễ nuôi.” Nữ cảnh sát dừng lại trước một cánh cửa, biểu cảm nghiêm nghị, có phần trịnh trọng, “Tôi hiểu anh Nghiêm đồng ý nhận nuôi một đứa trẻ không có quan hệ huyết thống đã xem như có lòng.” Cô dừng lại rồi nói tiếp, “Nhưng có những lời chúng tôi phải nói.”
“Cách mấy tháng chúng tôi sẽ kiểm tra một lần, nếu chúng tôi phát hiện anh Nghiêm làm tổn thương trẻ vị thành niên, hoặc ngược đãi…” Nữ cảnh sát không nói nữa mà nhìn Nghiêm Đường bằng ánh mắt sắc lẻm, ý tứ thế nào đã quá rõ ràng.
Nghiêm Đường nhìn nữ cảnh sát, không hề lộ ra biểu cảm như bị mạo phạm.
Anh không giải thích, cũng không đảm bảo gì, mặt không cảm xúc hờ hững trả lời: “Tôi biết rồi.”
Nữ cảnh sát lại liếc Nghiêm Đường, loại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761614/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.