“Em yêu anh mãi đến tận mặt trăng, Rồi từ mặt trăng Trở về đây.” … Sáng thứ hai, Nghiêm Đường vẫn hẹn giáo sư Tăng ra ngoài nói chuyện một chút. Anh vẫn đang trong trạng thái ngơ ngác. Lời tỏ tình đột ngột vào cuối tuần của Ngải Bảo khiến Nghiêm Đường trở tay không kịp. Nghiêm Đường quả thực không thể hiểu được tình yêu trong miệng Ngải Bảo. Đây là cái gì? Yêu từ cái nhìn đầu tiên? Nghiêm Đường chỉ cảm thấy hoang đường. Nhưng suy nghĩ lại, ý của Ngải Bảo dường như không phải như vậy. Nghiêm Đường đại khái có thể cảm nhận được đường nét của “tình yêu” mà Ngải Bảo nói, nhưng anh không nhìn rõ được hình dáng của “tình yêu” này. Giữa họ như thể có một lớp kính mờ, trên đó còn phủ đầy sương. Tối hôm qua, Nghiêm Đường vẫn ôm Ngải Bảo ngủ say không chút lo nghĩ như cũ, anh nằm trên giường mãi mà không ngủ được. Anh mất ngủ. Ngải Bảo rõ ràng là người tỏ tình vốn nên thấp thỏm lo âu lại ngủ say sưa, còn ngáy khe khẽ. Nghiêm Đường rõ ràng là đối tượng được tỏ tình, ngược lại thức trắng đến sáng, không thể nói là không thảm. Nghiêm Đường quay đầu, nhìn Ngải Bảo thoải mái gối đầu lên vai mình. Ngải Bảo nằm nghiêng ngủ, má phúng phính. Hàng mi em dài và cong, Nghiêm Đường ngắm, hàng mi dày rậm như một chiếc quạt nhỏ. Nghiêm Đường nhìn chăm chú Ngải Bảo hồi lâu, anh không nhịn được, vẫn giơ tay ra véo má núng nính của Ngải Bảo một cái. Sau khi bộc lộ hết lòng mình, Ngải Bảo lại như không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761688/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.