Can đảm là thứ chúng ta trao cho nhau. … Lúc về nhà ăn cơm tối, Nghiêm Đường đã nói với Ngải Bảo chuyện hôm nay anh họp. Đây là lần đầu tiên anh chủ động nói chuyện liên quan đến công việc của mình với Ngải Bảo. “Bảo Bảo, năm nay anh chuẩn bị bắt tay vào làm trò chơi mà anh muốn làm.” Nghiêm Đường vừa gắp thức ăn cho Ngải Bảo, vừa nói, “Chính là trò chơi mà mấy hôm trước ở biển anh nói với em đó.” Ngải Bảo gắp miếng cải thìa xào Nghiêm Đường gắp vào bát mình, bỏ vào miệng nhai. “Vậy thì tốt quá nha.” Ngải Bảo vừa nhai rau, vừa nói, câu chữ không rõ ràng. “Chỉ là khoảng thời gian này, hoặc là nửa cuối năm anh sẽ bận rộn một chút, có khả năng sẽ về muộn hơn.” Nghiêm Đường đặt đũa xuống, nhìn Ngải Bảo nói. Nghiêm Đường ăn cơm nhanh, anh đã ăn xong rồi. Hiện giờ anh vẫn còn ở bàn ăn chỉ là muốn gắp thêm chút rau xanh cho Ngải Bảo, đồng thời giám sát em ăn xong. Không ngoài dự đoán của Nghiêm Đường, Ngải Bảo bĩu môi. Bàn tay cầm đũa dừng lại, môi bĩu cao tít. Ngải Bảo nhìn Nghiêm Đường, đôi mắt to ẩn chứa nỗi tủi thân, cộng thêm chút chán chường. Nghiêm Đường nhìn Ngải Bảo, nội tâm vô thức mềm đi mấy phần. Nhưng không có cách nào, trong buổi họp hôm nay, anh đã bàn bạc với các quản lý cấp cao, cuối cùng được thông qua với ba phần tư số phiếu. Dù sao thì công ty YT vẫn luôn muốn chuyển đổi thành công ty phát triển công nghệ thông tin độc lập tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-ay-biet-bay-du-du/2761700/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.