Mạnh Huy hiểu ngay lập tức, chẳng trách vừa nãy hai người cứ là lạ, hóa ra là đang ngứa mắt với cái bóng đèn to đùng là cậu ta. Biết sai phải sửa mới là anh em tốt, Mạnh Huy đi đến trước mặt Hạ Mộng Ngư, cướp cái chổi trong tay cô rồi nói: “Vớ vẩn, bạn gái của Sung ca sao có thể đi quét rác được, để mình làm.”
“Thế để mình đi lau bảng vậy.”
“Không được!”, Mạnh Huy lại cướp lấy cái giẻ lau, “Đương nhiên là phải để mình làm rồi.”
Từ Tử Sung chỉ dựa vào cửa chứ không nói gì, để yên xem Mạnh Huy còn thể hiện được đến đâu.
Mạnh Huy cúi đầu một cách cung kính với Hạ Mộng Ngư và chỉ tay ra phía cửa, “Chị dâu, chị dâu vất vả rồi, chị dâu về trước đi ạ.”
Hạ Mộng Ngư bị Mạnh Huy chọc cười, cô liếc Từ Tử Sung một cái, thấy Từ Tử Sung gật đầu với mình, cô liền cảm ơn Mạnh Huy rồi cùng Từ Tử Sung ra về.
Hai người cùng đứng chờ ở bến xe.
Tiết tự học buổi tối kết thúc lúc 9 giờ 50, lừng khừng mãi nên phải gần 10 rưỡi mới đến bến xe. Nhóm học sinh đầu tiên tan học đều đã về nhà rồi, thành ra lúc này bến xe không đông lắm.
“Lát nữa cậu về đến nhà là 11 giờ nhỉ?”, Từ Tử Sung hỏi.
“Ừ.”
“Bố mẹ cậu có ra đón không?”
Hạ Mộng Ngư lắc đầu.
“Thế mình đưa cậu về đến cổng.”
Hạ Mộng Ngư cúi đầu cười cười rồi thấp giọng nói: “Ừ, được.”
Từ Tử Sung liếc Hạ Mộng Ngư một cái rồi thở dài.
“Lại thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-chi-co-the-thich-anh/2456338/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.