Xe đến nơi, Từ Tử Sung nhất quyết đưa Hạ Mộng Ngư về tới cửa tiểu khu.
“Thế lát nữa cậu về kiểu gì? Đây đã là chuyến xe cuối rồi.”
“Gần lắm, mình đi bộ về.”
Hạ Mộng Ngư không tin, cô nói: “Sao mình nhớ là nhà cậu không gần đây cơ mà?”
“Xem ra cậu để ý mình từ lâu rồi. Không phải là cậu vẫn luôn yêu thầm mình đấy chứ?”
Hạ Mộng Ngư nhìn chằm chằm Từ Tử Sung và nói: “Từ Tử Sung, cậu đừng quên, cái chiêu đánh trống lảng này mình dùng thành thạo hơn bất cứ ai, cậu đừng có giở trò này với mình.”
Từ Tử Sung cười, khẽ nắm lấy mũi Hạ Mộng Ngư: “Sao cậu lại đáng yêu như thế chứ.”
Hạ Mộng Ngư kéo tay cậu ra, “Khen cũng vô ích. Có phải cậu đang nói dối mình không? Rõ ràng là cậu không ở gần đây, lúc trước mình từng xem qua thông tin của cậu rồi. Cậu về mau đi, không cần đưa mình về.”
Hạ Mộng Ngư nhớ năm lớp Mười từng xem qua thông tin cá nhân của Từ Tử Sung. Nhà cậu và nhà cô ở hai hướng hoàn toàn khác nhau.
“Mình ở gần đây thật mà. Mẹ mình thường xuyên phải đến viện làm thẩm tách*, cho nên hai mẹ con mình thuê nhà ở gần viện luôn, nhà bên kia cho thuê rồi.”
*Là kĩ thuật loại bỏ chất độc trong máu.
Hạ Mộng Ngư không ngờ lại hỏi ra được chuyện đó. Cô đau lòng, đang định nói thì bị Từ Tử Sung bịt miệng lại.
“Không cần đâu.”, Từ Tử Sung nói.
…
“Mình biết, bọn mình đừng nói chuyện này nữa.”, Từ Tử Sung lại nói.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-chi-co-the-thich-anh/2456341/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.